GIÁC CHÚNG SANH HỮU TÌNH – NGỘ NHẬP PHẬT TRI KIẾN

THƠ PHẬT GIÁO

Sưu tầm

Sống không giận không hờn không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai Sống chan hòa với những người chung sống Sống là động nhưng lòng không xao động Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống hiên ngang danh lợi mãi coi thường Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến

~ Thích Hạnh Hải ~

ĐỜI NGƯỜI Lần tay tính lại sổ đời Kiếp người chìm nổi vận thời rủi may Buồn vui sớm đổi chiều thay Ghét thương thế sự tháng ngày thịnh suy

Vô thường còn mất đến đi Biển lòng sóng dậy ai bi nặng lòng Thu tàn gió chuyển sang đông Ai chung tâm sự hòa đồng tâm tư ?

Sang hèn mấy bận hoại hư Trắng tay danh lợi cũng như bọt bèo Hơn thua hai chữ giàu nghèo Lăn thân cơ cực chạy theo kim tiền

Xuân xanh bao nổi ưu phiền Đến khi tóc điểm an nhiên mong cầu Cuối đường sanh tử về đâu ? Linh hồn thanh thản bể sầu lắng yên …

(Bạch Vân Nhi)

Giọt Buồn 100 Năm ! Khi nếm trải cảnh đời cay đắng Ai hiểu rằng lệ mặn chan cơm? Dư âm tiếng tốt danh thơm Bền lòng vì Đạo hoa thơm trái lành

Một chiếc lá còn xanh rơi xuống Luật diệt sinh chẳng muốn đành cam Người không dị kỹ san tham Gìn câu phước đức tâm phàm giồi trau

Trong cuộc sống thấp cao quyền tước Những lợi danh sau trước chớ màng Nghèo giàu vinh nhục đa mang Bận lòng chi chuyện thế gian vui buồn

Chung chí hướng suối nguồn bi mẫn Lý tưởng cùng hướng dẩn người tu Thoát vòng khổ nảo ngục tù Tự do bình đẳng an du đời đời

Có những lúc Tâm rời hiện cảnh Quán vô thường như ánh tà huy Trăm năm cùng một chuyến đi Thăng trầm mấy lúc cũng quy mạng về !!!

(Bạch Vân Nhi)

Có Bao Giờ Thầy Hỏi ? Có bao giờ Thầy hỏi tại sao? Con tu hoài lý Đạo chưa thông ! Thuyền từ nay đã ngược giòng Tay chèo tay chống con không thấy bờ !

Trong phương tiện từng giờ thay đổi Nghịch duyên trần trăm lỗi ngàn sai Thầy khuyên con biết hôm nay Đau buồn bữa trước qua ngày sẽ quên

Cánh lục bình trôi trên mặt nước Vẫn thản nhiên ô trược mặc tình Như Sen thanh thoát khoe mình Trong bùn nhơ vẫn nguyên sinh sắc màu

Một vết cắt tim đau sâu thẳm Máu tuần hoàn còn thấm châu thân Ai hay giữa chốn hồng trần ? Oan khiên túc trái đồng cân nghiệp đời .

Nợ gì đây không vơi chẵng cạn ? Đến bao giờ dứt nạn tai ương ? Tìm đâu ra một con đường ? Đất không sỏi đá như thường mà đi !

BVN

Ở VỚI ĐỜI

Ba mươi tuổi biết 60 nơi Thẩn thẩn thơ thơ đạo với đời Nỏ giận hờn ai chi mệt bụng Chớ tranh đua miệng chẳng hao hơi Dại khôn rồi cũng hóa ra thành đất So tính chi qua đặng với trời Vốn biết cuộc đời là tệ bạc Vẫn trò vẫn chuyện vẫn vui chơi

Còn Gặp Nhau

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui Chuyện đời như nước chảy hoa trôi Lợi danh như bóng mây chìm nỗi

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười Cho tình tươi thắm ý thêm tươi Cho hoa thêm ngát đời thêm vị Cho đẹp lòng tất cả mọi người

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào Giữa miềng đất rộng với trời cao Vui câu ” nhân nghĩa ” tròn sau trước Lấy chữ thân tình gửi tặng nhau

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương Chuyện đời muôn thuở vẫn còn vương Chắt chui một chút tình thương ấy Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường

Còn gặp nhau thì hãy cứ đi Đi tìm chân lý lẽ huyền vi An nhiên tự tại lòng thanh thoát Đời sống tâm linh thật tuyệt vời !

(Thích Nữ Huệ Trang)

Nét cọ cuộc đời

Ta lấy viết phết cuộc đời lên giấy

Nghe đất trời cuồn cuộn âm ba

Giữa thinh không ẩn hiện bóng sơn hà

Nghiêng nét bút phóng ngang bờ ảo mộng.

Từ điểm khởi ta sổ dài kiếp sống

Như đường gươm vun vút lao nhanh

Rồi đứng yên ngó lại cuộc vi hành

Tâm ta đó, nét nhòe đậm nhạt.

Đã mang kiếp phong trần phiêu bạt

Thì sá chi cuộc thế eo xèo

Hơn thua nhau tảng đá nặng còn đeo?!

Chấm thêm mực ta phẩy dài lần nữa.

Đi loanh quanh chuyện đời rồi cũng rứa!

Cũng đầu đuôi ngang dọc xéo xiên

Cũng lên lên xuống xuống ưu phiền

Thôi ta chấm để vo tròn nét mực.

THỜ Ơ

Trong tim bôi xóa đoạn trần hồng

Bụi đời phai dấu, tuyệt chờ mong

Tình duyên nay hóa tình muôn loại

Lặng tiếng yêu đương, tắt lửa nồng

Kỷ niệm nào vương, thoáng qua lòng

Bay theo làn gió, thoảng hư không

Hương xưa thôi đẫm trang tình mộng

Trả lại bèo hoa, trôi nước sông

Ngước mặt nhìn trăng tỏa non bồng

Ngược bước trùng dương, thoát vượt dòng

Trang thơ khép lại chương tình sử

Trải giữa ngàn mây, ý đại đồng

(Đài Trang)

CÁC CÂU THƯ PHÁP THƠ THIỀN

1 . Nhẹ chuông ai điểm đời hư ảo Đánh thức vầng trăng sáng tự tâm.

2 . Bóng trúc quét sân trần chẳng đọng Vầng trăng xuyên biển nước không sao.

3 . Gió lay cành trúc tuyệt vời Ô hay vũ trụ muôn đời nhất hư

4 . Trăm năm nhìn xuống đời hư ảo Phút chốc nhìn lên ngộ lẽ trời.

5 . Khói trần bén giấc mơ tiên Bâng khuâng trăng trải qua miềm quạnh hiu.

6 . Bóng vờn lên ngọn tử sinh Gậy khua đầu gậy giật mình thiên thu

7 . Ta về ngồi lại tình hư ảo Hư ảo không còn chỉ có ta.

8 . Ta phải đi khi một ngày đã tận Yêu đã xong ân oán cũng xong rồi.

9 . Ý như thiên thủ thiền thiên cổ Mà vẫn long lanh cái chính mình.

10 . Mênh mông quá biển trời lồng lộng gió Một mình tôi ngày hai buổi đi về.

11 . Trần gian mỏng mộng vô thường Đường xa mỏi mệt tôi thường nhịn tôi.

12 . Bao gờ gặp lại người thương nhớ Cởi áo hoàng hao lấm bụi đường.

13 . Đã trở về mái nhà xưa Thì trăng thì gió bốn mùa an nhiên Cỏ hoa nở đóa thiện hiền Non xanh nước tĩnh an thiền đã lâu.

14 . Một sớm nắng mai hồng Ta về thăm viên không Đá dựng vài trăm tượng Cõi thiên tâm mênh mông.

15 . Trăm năm trước thì ta chưa gặp Trăm năm sau biết có gặp hay không Cuộc đời sắc sắc không không Thôi thì hãy sống thật lòng với nhau.

16 . Gió ngát rừng hương tăng nở hoa Trời cao lồng lộng mấy yên hà Một mình ngồi lai bên sông vắng Mặc khách giang hồ lặng lẽ qua.

17 . Ai như biển cả lượng mênh mông Muôn suối nghìn sông rộng mở lòng Dòng trong dòng đục thu nạp cả Tan vào chất mặn hóa xanh trong.

18 . Đỉnh non mây trắng cuộn rồi tan Bên trời đi lại bến trăng ngàn

19 . Cúi đầu bước vào hiên nhà cỏ Bất chợt vỡ cười mấy trận vang

20 . Mây hồng in bóng mát Nắng ấm ngập vườn thơ Gió về mang tiếng hát Sen nở ánh vàng thơ.

21 . Trúc biếc nhuộm dòng sông Thuyền trôi dưới trăng hồng Xuôi về trên đồng vắng Dừng lại bến bờ không.

22 . Không gian lặng lẽ ngập đồi xa Trên đỉnh non cao đến hải hà Lắng đọng cỏ cây lời đất cũ Chiều tà lau trắng nắng đầy hoa

Lục Bát Không Đề

1 . Thỏng tay buông những lụy phiền Chậm sâu hơi thở trên triền trầm luân Lắng lòng trong giọt tham sân Là khi thiền vị đã gần nơi tâm

2 . Thấy trong tiền kiếp xa xăm Là bao ngày tháng u trầm sắc không Tử sinh ngụp lặn giữa giòng Sắc – không – vẫn – cứ – sắc – không – nối – liền

3 . Từ nơi trùng khởi nhân duyên Bước đi đi mãi về miền Chân Như Thấy đời là cõi huyễn hư Thấy Chân Như vẫn Chân Như đó mà

4 . Vô minh rớt lại Ta Bà Soi trong tự tánh thấy ta lại về Thoát ra từ vực u mê Vô thường được mất có hề chi đâu.

TUYỆT MÙ

Bao giờ chán ngắt cuộc chơi Vai mang đãy sách về nơi đại ngàn Xá chi ngậm ngãi tìm trầm Sơn cùng thủy tận về tầm ngưu xưa

Phên thưa am cỏ gió lùa Phải người Bích Nhãn mới vừa qua đây? Lăng Già khép mở trên tay Ngàn sau Đông Thổ còn lay lắt hồn

Lắng lòng theo những nhịp chuông Buông dần tục niệm bên tuồng đời kia Miệt mài thương ghét sớm khuya Rồi mai cũng vứt xuống bia mộ mình

Tri âm còn lại tâm kinh Trơ cùng tuế nguyệt phàm tình cũng vơi Mốt mai từ bỏ cuộc đời Vai buông duyên nghiệp về nơi tuyệt mù…

BẢN TÌNH CA CÔ ĐƠN

TG: Thích Tuệ Giác

Ta đã đến như lời xưa hẹn ước, Trái tim nầy dâng hiến trọn cho đời. Vô lượng kiếp dìu nhau chung nhịp bước, Vạn nẽo đường nhân thế mộng đầy vơi

Cuộc hành trình lăn lóc mãi chưa ngơi, Người còn khổ, ta còn đây chí nguyện. Xót thương đời đảo điên mê chấp luyến, Huyễn thân nầy xin chấp nhận thương đau.

Ai có biết trần gian tuồng mộng ảo, Mãi đam mê đuổi bắt bóng chiều tà. Cuốn theo ghềnh bao bọt bóng phù hoa, Làn hương thoảng nhạt nhòa trong sương khói.

Hoa tươi thắm lúc bình minh nắng mới, Chóng phai tàn khi bóng ngả tà dương. Giấc nam kha sực tỉnh đóa vô thường, Nghe thương xót bao người đang đắm đuối

Đêm trở giấc ngậm ngùi trong tiếc nuối, Mộng liêu trai rụng vở ánh trăng tà. Cuộc tình nồng theo giọt đắng phôi pha, Lòng giá buốt bản tình ca héo hắt.

Đời tan hợp vui buồn duyên được mất, Danh, lợi, tình đâu chắc thật bền lâu. Mãi tranh đua chen lấn giật giành nhau, Gây bao mối thương đau sầu chất ngất.

Hãy thức tỉnh bước lên đường giải thoát, Gót phong trần xin dừng bước lang thang Được gì đâu khi tỉnh giấc kê vàng, Nghe chua xót bàng hoàng lòng buốt giá

Ôi bảo tố, phong ba đời nghiệt ngả, Dấy điêu linh thống khổ cuộn dòng đời. Dìm bao người đắm đuối biển mù khơi, Bao khát vọng tan tành theo mây nước.

Ta đã đến như lời xưa hẹn ước, Dù gian truân khó khổ quyết không lơi. Dong thuyền từ đưa chúng vượt trùng khơi, Soi đuốc tuệ dẫn người qua bến giác.

Khi đã nguyện dấn thân đời trược ác, Là đương đầu bao thử thách oan kiên. Nhiều đắng cay cùng nghịch cảnh chướng duyên, Lòng chẳng khác, dù xương tan thịt nát.

Hãy xây lên giữa cuộc đời đổ nát, Một lâu đài giải thoát vượt tam thiên. Giữa trần gian đầy khổ não ưu phiền, Đem trái giác hạt thiền ban rải khắp.

Bài hợp tấu đợi duyên người phúc đáp, Bản tình ca hoà nhịp điệu cùng anh, Đàn không dây vang điệp khúc vô sanh, Sáo không lỗ vọng lên bài bất tử.

Ta đã đến như lời xưa hẹn ước, Trái tim nầy dâng hiến trọn cho đời. Vô lượng kiếp dìu nhau chung nhịp bước, Vạn nẽo đường nhân thế mộng đầy vơi.

ÐỪNG Đừng để nhìn thấy 1 nụ cười rồi mới cười lại. Đừng đợi đến khi được yêu thương mới yêu thương lại.

Đừng đợi đến khi cô đơn mới nhận ra giá trị của tin nhắn.

Đừng đợi đến khi có 1 công việc thật vừa ý rồi mới bắt đầu làm.

Đừng để có thật nhiều rồi mới chia sẻ đôi chút.

Đừng để đến khi làm người khác buồn rồi mới xin lỗi.

Ðừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh bản thân mình với người khác. Mỗi chúng ta là một con người khác nhau và đều có những giá trị khác nhau.

Ðừng mãi mê theo đuổi những mục tiêu mà người khác cho là quan trọng, vì chỉ có bạn mới hiểu rõ những mục tiêu nào là tốt cho mình.

Ðừng ngại học hỏi. Kiến thức là một tài sản vô hình và sẽ là hành trang vô giá theo bạn suốt cuộc đời.

Ðừng ngại mạo hiểm để làm những điều tốt. Ít nhất bạn cũng học được cách sống dũng cảm với những lần mạo hiểm.

Ðừng nên phí phạm thời gian hoặc những lời nói thiếu suy nghĩ. Cả hai thứ ấy một khi đã qua đi hay thốt ra thì không thể nào bắt lại được.

Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.

Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.

Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình, chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.

Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại, chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ “giàu có” trong cuộc sống của mình.

Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.

Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.

Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

Đừng từ chối nếu bạn vẫn còn cái để cho.

Đừng ngần ngại thừa nhận rằng bạn chưa hoàn hảo.

Đừng e dè đối mặt thử thách. Chỉ khi thử sức mình, bạn mới học được can đảm.

Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó. Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do.

Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và thậm chí quên mình đang đi đâu.

Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của một người là cảm thấy được tôn trọng.

Đừng ngại học hỏi. Kiến thức là vô bờ, là một kho báu mà ta luôn có thể mang theo dễ dàng.

Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn. Cả hai thứ đó đều không thể lấy lại.

Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.

Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.

Đừng quên tìm cho mình một người bạn thực sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.

Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.

Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một cuộc hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước khám phá… Hãy cho đi rồi bạn sẽ nhận được thật nhiều. Gửi thông điệp này đến những người mà bạn yêu quý. Và đừng quên gửi lại cho tôi nếu tôi vẫn là 1 người bạn của bạn. Bạn nhận được tin nhắn này….thì hãy cười đi nhé! Vì ít nhất đâu đó quanh đây… có một người nhớ bạn…

Giữa dòng tử sinh

Sông Thu (*)

Ai đưa ta đến chốn này

Bên gành sỏi đá lưu đầy ngàn năm

Lối về muôn dặm xa xăm

Bơ vơ chiếc bóng giữa dòng tử sinh

Vào ra đổi xác thay hình

Dật dờ lên xuống vọng tình trầm luân

Trời, người, ma, quỷ, súc sanh

Chợt vừa tỉnh giấc giật mình chiêm bao !

_________

(*) Sông Thu là bút danh của TT. Thích Bảo Lạc, hiện là TổngThư Ký GHPGVNTN HN tại Úc Đại Lợi-Tân Tây Lan và là Viện chủ Chùa Pháp Bảo, tiểu bang New South Wales, Úc Châu.

Tỷ Phú Thời Gian

Thích Tánh Tuệ

Ta là tỷ phú thời gian

Bước chân thong thả đi ngang cuộc đời

Một dòng tất bật ngược xuôi

Ta riêng ngồi lại với hơi thở mình.

Một dòng nhộn nhịp sắc thinh

Ta xin lắng đọng hòa mình thiên nhiên.

Sáng ra nhìn nụ hoa hiền

Chuyện cùng cây lá bình yên sau vườn

Hỏi thầm khe khẽ giọt sương

Này, em có biết vô thường sắc-không!

Chiều về bát ngát mênh mông

Trầm hương đốt nén, trải lòng nơi nơi.

Trăng non một mảnh ngang trời

Kinh đêm ta tụng là lời yêu thương.

– Trăm năm giấc mộng huỳnh lương

Rộn ràng chi lắm cố hương xa vời.

Có ai tỉnh thức giữa đời

Về đây ta sẽ chia đôi gia tài.

Cuộc đời đó, vốn không dài

Hãy cho hồn được… thoát thai mây ngàn

Ta là tỷ phú thời gian

Vì không nô lệ lòng tham chính mình.

Ta từ sanh tử về chơi

Ngồi trên chóp đỉnh mỉm cười với trăng

Xả

Thanh Tịnh

Buông ra hãy buông ra

Tất cả đều do ta

Thứ gì cũng gom góp

Sao kham nổi đường xa ?

Buông ra hãy buông ra

Tất cả đều do ta

Nước tự nhiên trong lặng

Làm cho dậy phong ba

Buông ra hãy buông ra

Tất cả đều do ta

Bỏ quên tự tánh giác

Ôm ấp hoài tinh ma

Buông ra hãy buông ra

Tất cả đều do ta

Trong cảnh giới giãi thoát

Ta lại tự trói ta

Buông ra hãy buông ra

Ta phải tự trị ta

Rũ sạch hết tạm giã

Cho nhẹ gánh đường xa

Buông ra hãy buông ra

Chặt giữ từng sát na

Niệm niệm niệm niệm giác

Tự giác và giác tha.

An vui cùng hiện tại

Hạnh phúc mãi bên ta

Thôi cứ để Trăng tàn theo đêm xuống

Vướng víu chi cho nhọc hỡi Tùng khô

Nhân đức làm cho con người khả ái lúc còn sống và lưu danh sau khi lìa đời

Nhân-Quả

Có nhân thời ắt có quả

Khi mà cực thịnh tức là sắp suy

Thịnh suy nào có há gì

Có tài có đức việc chi cũng thành

Bàn tay chắp đóa sen hồng

Tặng người gieo hạt Từ Tâm vào đời

Chắp tay niệm Phật Di-Đà

Trang kinh mở một đóa hoa ghê thường

Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật

Thế cho nên tất bật đến bây giờ

Nhân đi ai biết bao giờ lại

Xa tắp chân trời dấu nhạn bay

Tâm Hiếu là Tâm Phật

Hạnh Hiếu là Hạnh Tu

Thực

Trắng Đen khác một cái nhìn

Đời Hư hay Thực Tâm mình sáng soi

Nhân sinh là kiếp vô thường

Vô thường là kiếp đoạn trường nhân sinh

Người thương người bao nhiêu cũng thiếu

Người ghét người chút xíu cũng dư

Hương các loài hoa thơm

Không thể bay ngược gió

Hương người đức hạnh đó

Ngược gió bay muôn phương

Từ bi thắng sân hận

Hiền thiện thắng hung tàn

Bố thí thắng xan tham

Chân thật thắng hư ngụy

KHẤT THỰC

1 . Người đi khất thực tình thương Bằng bình bát rộng sâu nhường con tim Thuận dòng sinh tử hóa duyên Không phân biệt, chẳng nhị-biên là gì

2 . Ta trồng hạt giống từ bi Ngày sau kết trái vô-vi cúng-dường Nguyện trên khắp nẻo vô thường Người đi phổ độ vào đường chân-như

3 . Nhận – cho về với vô-dư Ta – người tan biến giữa hư không này.

4 . Trải lòng trên bước vô vi Người mang hỷ xả từ bi vào đời Ngày đi chia sớt nụ cười Đêm về ngủ giữa đất trời thong dong Phủi tay nhẹ túi không không Vác vai chánh đạo viên thông bồ đề Chúng sanh nghiệp nặng tình mê Người từ vọng ảo đưa về giác chân Vào, ra tự tại vô ngần Hóa thành muôn vạn ứng thân, độ đời.

5 . Tìm ta một cội nghỉ chân Giữa chan chát nắng, giữa tầm tã mưa Ngược giòng sinh tử xô đưa Tìm ta một cội để vừa đủ che Lối quen khấp khiễng đi – về Gót chân đã mỏi, đam mê đã chùng Ta từ vô thỉ mịt mùng Bước chưa ra khỏi một vùng nhân duyên Tìm ta một cội chân nguyên Vào nương bóng mát, nhập miền vô ưu.

6 . Người đi, sinh tử ngược dòng ta mang nhung nhớ về bồng bế chơi hôm ta gánh mộng xuống đời người lên non thẳm nguyện lời tiền thân ta làm mục lữ, phân vân… ngược xuôi mấy nẻo cũng ngần ấy thôi mai kia người nhập cuộc rồi còn ta xoay chuyển luân hồi, được chăng ?

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ được công cha

KHÓ THAY SỐNG KHIÊM TỐN

THANH TỊNH TÂM VÔ TƯ

GIẢN DỊ ĐỜI TRONG SẠCH

SÁNG SUỐT TRỌN KIẾP NGƯỜI

Ít người giữa nhân loại

Đến được bờ bên kia

Phần lớn người còn lại

Xuôi ngược chạy bờ này

Chữ Tâm độc tự thế mà hay

Thành bại nên hư bởi chữ này

Tuổi trẻ gắng rèn, già cố giữ

Cuộc đời gắn trọn cả vào đây

Mở rộng Tâm ra lòng thanh thản

An vui tự tại đời thong dong

Đời cát bụi chớ băn khoăn

Vừa tu vừa học quyết tâm trọn thành

Sanh ra là khách qua đường

Chết rồi là kẻ trở về cố hương

Đất trời quán trọ bên đường

Cùng nương thân phận ngàn năm bụi bờ

Đi về đâu?

Chí thành niệm Phật người ơi!

Tây Phương Tịnh Độ là nơi ta về

Mỗi tâm niệm, mỗi ý nghĩ, bạn chớ xa rời cảnh giới Phật.

Đi, đứng, nằm, ngồi, nhất cử nhất động làm gì bạn cứ niệm Phật

Khóc cũng niệm Phật, cất một bước chân cũng niệm Phật

Sức mạnh của việc niệm Phật vĩ đại vô song, có thể khiến bạn đắc niệm Phật Tam Muội – một thứ Định không phải tầm thường

Niệm Phật một câu, Phước sanh vô lượng

Lạy Phật một lạy, tội diệt hà sa

Lá rơi từng chiếc lá rơi

Vô thường chợt đến người người như nhau

Mang theo phước mỏng nghiệp sâu

Chuyên tâm niệm Phật để mau Niết Bàn.

Lâu đài đẹp đẽ xinh tươi

Cũng là mộng ảo cũng rời thế gian

Mai này sụp đổ tiêu tan

Đi ngang qua đấy bàng hoàng mà thôi

Hoa sen tuy mọc trong bùn

Nhưng thân trong sạch mùi bùn chẳng vương

Lá xanh, lá đỏ, lá vàng

Suối Từ chở Pháp tuôn trào khắp nơi

Lá xanh, lá đỏ, lá vàng

Suối Từ chở Pháp tuôn tràn khắp nơi

Học Đạo, hành Đạo kịp thời

Lo gì không được về nơi Niết Bàn

Thuyền Từ vượt thoát Biển Mê

Di Đà tiếp dẫn độ về Tây Thiên

Cho đến tận hư không

Nơi nào có chúng sanh

Nguyện sẽ đến nơi đó

Diệt khổ đau cho họ

Lênh đênh trên mặt biển Đông

Phật Bà linh hiển cởi rồng cứu nguy

Đưa người tới bến tức thì

Chịu bao khổ nhọc cũng vì độ sinh

Con đường dài vô tận

Ngút mắt cuối chân trời

Kiên nhẫn ta tiến bước

Đường Tu sẽ thành thôi

Niết Bàn Ngài nhập lâu rồi

Đến nay Ngài vẫn ngồi đây vững vàng

Pháp Ngài dạy vẫn tuôn tràn

Chúng sanh theo đó, con đường Ngài đi

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
  • Email

Thích bài này:

Thích Đang tải…

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *